Trách Nhiệm Công Dân Của Nhà Văn Trước Thời Đại Mới: Gửi Gắm Tâm Huyết Qua Từng Con Chữ
Trong dòng chảy bất tận của thời gian, văn học nghệ thuật vẫn luôn giữ một vị trí quan trọng, là tấm gương phản chiếu sinh động của đời sống xã hội và là liều thuốc tinh thần quý giá cho tâm hồn con người. Và nhà văn, với tư cách là “người thư ký của thời đại”, mang trong mình trọng trách cao cả trong việc ghi lại, tái hiện và góp phần kiến tạo nên những giá trị tinh thần đẹp đẽ cho cộng đồng.
Vậy trách nhiệm công dân của người nghệ sĩ, cụ thể là nhà văn, được thể hiện như thế nào trong thời đại mới?
Sáng Tạo Vì Con Người, Vì Phẩm Giá Con Người – Sứ Mệnh Cao Cả Của Người Cầm Bút
Nghị quyết số 23-NQ/TW của Bộ Chính trị về tiếp tục xây dựng và phát triển văn học, nghệ thuật trong thời kỳ mới đã khẳng định: “Văn nghệ sĩ, người chiến sĩ xây dựng và phát triển nền văn nghệ tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc, cần phát huy lòng yêu nước nồng nàn, gắn bó máu thịt với nhân dân, nêu cao trách nhiệm công dân, sáng tạo nên nhiều tác phẩm có giá trị phụng sự đất nước và dân tộc”.
Điều này cho thấy, trách nhiệm công dân chính là nền tảng vững chắc cho mọi sáng tạo nghệ thuật. Nhà văn không thể đứng ngoài những vấn đề trọng đại của đất nước, của dân tộc, của thời cuộc. Họ phải là những người nhạy bén, thấu hiểu và phản ánh một cách chân thực, sâu sắc những gam màu sáng tối của cuộc sống, từ niềm vui, hạnh phúc đến những góc khuất, bất công trong xã hội.
Mỗi tác phẩm ra đời là kết tinh của tâm huyết, là nơi nhà văn gửi gắm những khát vọng, trăn trở về con người và cuộc đời. Dưới lăng kính nghệ thuật và trái tim giàu lòng nhân ái, người nghệ sĩ có khả năng lay động tâm hồn, khơi gợi những giá trị nhân văn cao đẹp và thôi thúc con người sống tốt đẹp hơn.
Đấu Tranh Cho Cái Thiện, Lòng Nhân Ái – Thông Điệp Từ Những Trang Viết
Văn chương không chỉ phản ánh hiện thực mà còn là vũ khí sắc bén đấu tranh chống lại cái xấu, cái ác, góp phần thanh lọc tâm hồn con người và hướng đến một xã hội tốt đẹp hơn.
Giữa những bộn bề, lo toan của cuộc sống hiện đại, con người dễ bị cuốn theo vòng xoáy cơm áo gạo tiền mà lãng quên đi những giá trị tinh thần. Văn chương như một dòng suối mát lành, giúp con người tìm về chốn bình yên, soi chiếu lại bản thân và nuôi dưỡng tâm hồn.
Tuy nhiên, bên cạnh những tác phẩm thấm đẫm tính nhân văn, vẫn còn một số sáng tác chạy theo thị hiếu, đề cao cái tôi cá nhân mà thiếu đi sự kết nối với hiện thực cuộc sống.
Kết Luận: Hành Trình Sáng Tạo Không Ngừng Nghỉ Của Người Nghệ Sĩ
Để văn học Việt Nam ngày càng phát triển, sánh vai với các nền văn học tiên tiến trên thế giới, mỗi nhà văn cần ý thức sâu sắc về trách nhiệm công dân, không ngừng trau dồi tài năng, bản lĩnh và tâm huyết. Bởi chỉ có sự chân thành, khao khát cống hiến hết mình cho nghệ thuật mới có thể tạo nên những tác phẩm giá trị, lay động lòng người và trường tồn cùng thời gian.